15 tiếng.
Bây giờ là 1h49p ở Việt Nam.
Đầu dây bên kia là 16h49p ở Mỹ.
Chúng ta cách nhau 15 tiếng đồng hồ, lệch cả múi giờ và tuổi tác.
“Hôm nay anh bận rồi.”
Lại một lần nữa anh bận.
Tính đến thời điểm này, mình đã nhắn tin với biết bao nhiêu người: bạn bè, bạn thân, sếp, đồng nghiệp, đối tác, người nổi tiếng,…
Có những người nhắn tin rất lâu trả lời, có người hay nhắn vội, có người nhắn liên tục và cũng có những người chưa bao giờ thấy tin nhắn hồi âm.
Anh biết không, thường thì chúng ta khi nhắn tin với nhau có 5 kiểu nhắn tin.
Nhắn tin chậm vì vừa nhắn vừa phải làm một việc gì đó.
Nhắn tin nhanh vì muốn giải quyết cuộc trò chuyện và kết thúc ngay lúc đó.
Nhắn tin liên tục vì luôn muốn cuộc trò chuyện giữa mình với người này tiếp diễn.
Nhắn tin lâu vì không thấy cuộc trò chuyện này đủ quan trọng để mình phải ưu tiên thời gian để trả lời.
Không trả lời tin nhắn, vì không muốn nói gì nữa.
Anh thuộc kiểu người nhắn tin như thế nào vậy chàng trai?
Hay đúng hơn là, anh xem giá trị của em xứng đáng với cách nhắn tin nào của anh.
Tại sao những câu chuyện yêu xa thường là truyện ngắn?
Bởi vì thường những mối quan hệ yêu xa không bao giờ kéo dài để đi đến kết thúc viên mãn về sau.
Em còn là một đứa trẻ, anh đã là một người lớn trưởng thành.
Đối với em, anh là cả một thế giới rộng lớn.
Đối với anh, em chỉ là một thứ gì đó rất nhỏ bé trong thế giới rộng lớn của mình.
Giữa chúng ta có một khoảng cách, khoảng cách đó không phải chỉ là 15 tiếng đồng hồ trái múi giờ.
Khoảng cách đó là khoảng cách thế hệ, khoảng cách tư duy, khoảng cách tâm hồn và khoảng cách lớn nhất, là trái tim của chúng ta.
Bằng một cách nào đó, chúng ta có 2 trái tim cách nhau 15 tiếng nhịp đập.
Tim em đập theo múi giờ Việt Nam. Còn tim anh đập theo múi giờ Mỹ.
Hai trái tim vẫn đập khỏe mạnh và vẫn sống tốt cuộc sống của mình ở nơi mà nó đang sinh sống.
Nhưng nó không còn nhịp đập nào chung với nhau nữa.
Anh và em, chúng ta mỗi người đều có một cuộc sống hạnh phúc của riêng mình.
Nhưng chúng ta cũng có 15 tiếng đồng hồ cách xa.
À không, chính xác hơn nữa, là 15 tiếng đồng hồ cách xa và hai trái tim không còn cảm xúc gì với nhau nữa.
Vậy nên, từ bây giờ anh không cần phải dành thời gian nhắn tin trả lời em nữa.
Và em cũng sẽ vậy.
Chúng ta chia tay.
Nguồn: Nguyễn Mĩ Chi Blog